Hà Lan không phải đội mạnh nhất về yếu tố con người, nhưng họ là đội vào đến bán kết với nhiều cảm xúc, nhiều ấn tượng mới mẻ đọng lại nhất. Quyết định thay Tim Krul cho loạt sút luân lưu trước Costa Rica đã thực sự biến Van Gaal trở thành huấn luyện viên gây chú ý nhất lúc này tại World Cup 2014. Nhìn lại chặng đường của Hà Lan
Bắt đầu bằng trận đấu với Tây Ban Nha, Hà Lan đã trả sòng phẳng món nợ tại World Cup 2010, vùi đối phương trong nỗi hổ thẹn và tác động trực tiếp lên tinh thần nhà đương kim vô địch, khiến họ ê chề về nước ngay sau vòng bảng. Phải nói rằng, có đôi chút may mắn ở trận đấu đó dành cho Van Gaal, bởi Tây Ban Nha đã có hiệp đầu khá lấn lướt, tạo nhiều cơ hội nhưng không tận dụng được.
Bàn thắng ngoạn mục của Van Persie như thể giải phóng điểm bị chênh của cỗ máy, khiến hà Lan lúc bấy giờ mới vận hành hoàn hảo đúng với ý đồ của Van Gaal. Từ đó trở về sau, sự hợp lý, kỷ luật đã được đội bóng áo cam trình diễn đầy ấn tượng. Họ đâm 5 nhát kiếm lên mình Bò tót bằng một chiến thuật được chuẩn bị kỹ, gây bất ngờ cho những ai còn mãi tìm hiểu về những cái tên lạ lẫm trong đội hình của họ.
Huấn luyện viên Louis Van Gaal. Ảnh AP
Đối thủ kế tiếp - Chile là một đội bóng rất khó chơi, họ hạ gục Tây Ban Nha đầy thuyết phục, và khiến Brazil hùng mạnh phải trầy da tróc vẩy mới giật được vé vào tứ kết. Hà Lan không được “lấp lánh” như hai ông lớn kể trên, nhưng họ vào trận với Chile một cách đầy toan tính, biết mình biết người. Bỏ qua danh vọng hão huyền, Van Gaal chấp nhận nhún nhường, rình rập, giằng co qua lại với đội bóng Nam Mỹ, để rồi sau 90 phút, người ta phải thừa nhật Hà Lan đẳng cấp hơn, xứng đáng với một chiến thắng. Hà Lan thắng Chile 2 bàn trong sự chủ động thấy rõ, còn Tây Ban Nha thua Chile 2 bàn trong sự bế tắc và luẩn quẩn, đó là so sánh trực quan nhất.
Hà Lan 4 năm trước chơi khá tiêu cực và cần nhiều may mắn để đến trận chung kết, Hà Lan năm nay đội hình yếu hơn nhưng lại khiến nhiều người yêu thích hơn. Ở họ có cả sự thực tế lẫn nét hoa mỹ, có nhân lực của một đội “nhóm hai” nhưng lại có những bước tiến của một ứng cử viên vô địch. Đó đều là công của Louis Van Gaal. Trước các đội phòng thủ chặt phản công nhanh như Úc hay Costa Rica, Hà Lan cũng khó đá và thi thoảng bị sơ hở, nhưng xuyên suốt các trận đấu đó ta không thấy họ mất phương hướng. Các cầu thủ vẫn luôn miệt mài chạy chỗ, đột phá, dứt điểm bất chấp thời gian, bất chấp cả sự xuất sắc của thủ môn lẫn… khung thành đối thủ, họ luôn tập trung đến phút cuối cùng. Đây cũng là điểm tựa để Hà Lan lội ngược dòng không tưởng trước Mexico trong vòng 5 phút.
Ở trận tứ kết, việc thay Cillessen bằng Tim Krul cho thấy đầu óc nhìn xa trông rộng của Van Gaal. Đó không phải một ý tưởng nhất thời mà đã được chuẩn bị từ lâu. Van Gaal hiểu ai bắt ổn định hơn, và cũng hiểu ai bắt penalty tốt hơn. Van Gaal cũng hiểu sự xuất thần của thủ thành Navas khiến cán cân tâm lý đang có lợi cho Costa Rica, và kéo trận đấu đến loạt đấu súng là ưu tiên của đội bạn.
Tim Krul đã phá vỡ lợi thế tâm lý ấy, anh không cần biết Navas là ai, chỉ biết đá luân lưu là vào thể hiện. Krul “dài người” hơn nên cũng khiến các chân sút Costa Rica chùn chân hơn – đó là “lợi thế vật lý” mà tiền bối Van der Sar từng sở hữu. Trong khi cầu thủ của Costa Rica đầy e dè trước “thủ môn mới” của Hà Lan, thì những ngôi sao gạo cội của Hà Lan đều thực hiện quá chuẩn xác những cú đá của mình – đó hẳn cũng là kết quả của bản lĩnh và rèn luyện. Van Gaal đã biến loạt đá may rủi và đầy dựa dẫm vào cảm xúc trở thành một cuộc đối đầu khoa học, kiểm soát tối đa những gì con người có thể định đoạt.
Những hy vọng dành cho MU mùa tới
Van Gaal đã hơi “già”, 63 tuổi tức là chỉ kém tuổi về hưu của Sir Alex có 9 năm, chưa kể Sir Alex đã là người níu kéo công việc và quy ẩn khá muộn. Điều này có nghĩa là huấn luyện viên người Hà Lan sẽ khó lòng lặp lại một đế chế trường kỳ như huyền thoại tiền nhiệm, nhưng lợi thế của ông đó là MU đang xuất phát từ một vị trí tốt, khác hẳn ngày Sir Alex mới đến. Dù gì, sau mùa giải ác mộng vừa qua, chỉ cần tiếp tục có 5, 6 mùa bóng được sống lại cảm giác vinh quang cũng đã rất đáng chờ đợi với người MU rồi, tương lai sau đó chưa thể biết, còn làm được như Sir Alex là chuyện quá xa xỉ ở thời đại này.
Cá tính và những quyết định “dị” là đặc sản mà Van Gaal đem đến, nó gợi nhắc cho nhiều người về những dấu ấn của Sir Alex, riêng điều ấy thôi cũng tạo cảm giác an tâm, tin cậy đối với các Manucian. Suốt một phần tư thế kỷ, Sir Alex nổi tiếng với cách quản lý chắc tay, khéo léo nhưng không kém phần quyết liệt, ông có cái mũi đỏ gay và sẵn sàng mắng nhiếc cả trọng tài. Van Gaal lại được gán cho biệt danh “Ngài Tulip thép”, tuy vẻ ngoài thì điềm tĩnh hơn song luôn có cái tôi rõ rệt, không nói hai lời. Về chuyên môn, Van Gaal cũng giống Sir Alex ở khả năng bồi dưỡng nhân tài từ lớp trẻ, nâng tầm những cầu thủ hạng khá. Nếu Van Gaal dám thay thủ môn ngay trước loạt luân lưu thì Sir Alex cũng sẵn sàng tung đến 6 hậu vệ vào sân khi thiếu người mà vẫn dành chiến thắng.
Tất nhiên, mỗi người mỗi vẻ, Van Gaal có thừa những tiếng vang của riêng ông, không hề kém cạnh so với Sir Alex để phải “học theo”, chỉ đơn giản là có những nét tương đồng. Với bản lý lịch gồm nhiều danh hiệu lớn ở nhiều đội bóng lớn, thêm vào một kỳ World Cup có thể nói là thành công với tuyển Hà Lan ít siêu sao, các fan Quỷ đỏ hẳn đã háo hức được thấy Van Gaal ở Old Trafford lắm rồi, không như thái độ hoài nghi như với David Moyes mùa hè năm ngoái. Van Gaal cho thấy ông có thể làm tốt với môi trường yêu cầu thành tích cao, cũng như những nơi phải “liệu cơm gắp mắm”, đó là điều mà rất ít huấn luyện viên dung hòa được.
Người ta chỉ hơi băn khoăn vì Van Gaal hơi có chút “độc tài”, những cầu thủ lớn rất dễ bị động chạm và không hoàn toàn thoải mái với ông, trừ khi tất cả đều ý thức rõ về lợi ích tập thể, coi những gì huấn luyện viên đưa ra là mệnh lệnh tuyệt đối. Về đối nhân xử thế trong phòng thay đồ, sẽ cần có thời gian để xem Van Gaal có kìm hãm được những cơn sóng gió và đưa mọi thứ đi vào guồng quay ổn định hay không. Thì cứ biết rằng MU sẽ có một trong những huấn luyện viên hay nhất thế giới ở mùa giải tới, đó là thực tế mà có lẽ các đội bóng đối địch với Quỷ đỏ cũng đang phần nào cảm thấy. Với Van Gaal, người MU lại bắt đầu hy vọng, nhưng hãy để mọi chuyện diễn ra tự nhiên, hãy cứ hy vọng “vừa phải thôi”, chẳng nên quá tin vào một phép màu vĩ đại ngay ở mùa bóng đầu tiên này.
Comments[ 0 ]
Post a Comment